(Tiếp theo)
Xếp mọi thứ hành lý xuống rồi thì đích đến đầu tiên của bọn mình là núi Sơn Trà, nơi có chùa Linh Ứng, cây đa ngàn năm (thật ra là cây dẻ) và vô số ngóc ngách khác ăn luồng trên núi.
< Lên đỉnh Sơn Trà, mình khoái mấy cái vụ này nhất.
Theo thông tin mình biết được thì Sơn Trà là tên một bán đảo thuộc thành phố Đà Nẵng, cũng là tên chung của 3 ngọn núi ngay chóp Đông Bắc của bán đảo với 3 đỉnh núi chính mà ngọn cao nhất là 696m. Chính xác hơn cả 3 ngọn núi đều có tên riêng là núi hòn Nghê (phía Đông Nam), núi Mỏ Diều (phía Tây) và ngọn Cổ Ngựa (phía Bắc).
< Ngoài những bậc thang bộ, chùa Linh Ứng còn có đường cho xe chạy lên.
Phía Nam những chỏm núi này có nhiều bãi nhỏ và đẹp nên đã hình thành nên những khu du lịch nổi tiếng như Bãi Rạng, Bãi Đa, Bãi Bụt, hay khu resort Đông Dương.
Nơi đây có ngôi chùa linh Ứng tự gắn liền với cây đa ngàn tuổi linh thiêng, là điểm đến lý tưởng của những người con của Phật Giáo và ngay cả những người không theo Phật, ví dụ như... bọn mình.
< Một bên là núi, bên kia là vực và biển: các con đường gần như bao vòng ba chỏm núi tại Sơn Trà. Lên đây bạn chú ý những bãi biển nhé, có đường chạy xe xuống tận nơi đấy.
Do Đà Nẳng quản lý rừng rất tốt nên Sơn Trà có gần 4.000 ha rừng, trong đó một phần là đất đồi đang được phủ thêm loại cây công nghiệp.
< Đường khúc dưới này rộng thênh thang với 4 luồng, có đèn đường chỉnh chu nhưng dần nhỏ lại khi đến ngõ vào Khu du lịch Bãi Bắc.
Sơn Trà là nơi giao lưu giữa hai hệ động vật và thực vật tiêu biểu của hai miền Nam và Bắc gồm 298 loài thực vật cao thuộc 271 chi, 90 họ, 64 loại gỗ lớn, 107 cây thuốc quý và nhiều giống lan rừng…
< Lên càng cao, tầm nhìn càng thoáng rộng. Tuy nhiên đó đây vẫn còn ngổn ngang các công trình đang xây dựng. Bấy giờ đã là 11h40, bọn mình vẫn chưa có bữa trưa ngoại trừ đang ăn đường - 'đường' đây là 'đường xá'.
< Đến ngã 4, nơi có cổng vào Khu DL bãi Bắc, mình rẽ phải vào con dốc này. Mắt bà xã trợn tròn: Trời ơi, dốc gì ghê vậy? Quả thật, ngồi trên xe chỉ thấy đầu dốc, dưới nữa thì chả thấy gì vì nó chúi xuống, khuất theo đường... nền đất.
'Nửa kia' xuống xế, đi bộ một khoảnh rồi quay lại chộp lên một phát...
< Còn ta thì một mình một xe xuống con dốc - cái chấm nho nhỏ trên đỉnh là Điền Gia Dũng này đó.
Thông tin còn cho biết tại đây còn có hơn 100 loài động vật với hàng chục loài quý hiếm nằm trong sách đỏ cần bảo tồn của thế giới như gà tiền mặt đỏ, trăn gấm, thủy sinh…
< Qua con dốc đầu tiên là thích nghi với hoàn cảnh liền. Cứ yên vị rồi tàng tàng xuống cua lên dốc lia lịa, thật thú vị với những cảm giác mạnh.
Đặc biệt là hơn 400 con Voọc Chà Vá chân nâu được mệnh danh là Nữ hoàng của loài linh trưởng cùng với rất nhiều khỉ. Do vậy nên ngày xưa Sơn Trà được người Mỹ gọi là Monkey Mountain – Núi khỉ. Năm 1980 được công nhận là khu bảo tồn thiên nhiên quốc gia.
< Nhìn âm u tưởng buổi sáng nhưng thật ra lúc này đã chính ngọ: 12h trưa. Trời cứ âm u nhiều mây nên chụp hình không đẹp, bù lại đỡ nắng nóng, mất sức vì bọn này cũng chưa có gì bỏ bụng cả.
Khỉ thì có thật đấy vì chính bọn mình khi chạy loanh quanh trên đây đã bắt gặp vài con chạy ngang đường nhưng chụp ảnh không kịp, chúng nhanh quá.
< Bất chợt gặp 2 ông bà Tây cũng đi tham quan bằng xế khói...
Nghe nói núi Sơn Trà còn có Suối Tiên và suối Đá, đẹp và hoang sơ nhưng chuyến này lịch trình bọn mình đặc kín nên không ghé lại.
< Đến ngã 3: đi thẳng là ra đèn biển Tiên Sa, Khu du lịch, bảo tồn. Còn rẽ phải là đến cây đa đại thụ.
< Ông bà Tây chọn đi thẳng, vậy nên bọn mình chọn ngã rẽ ra cây đa.
Hướng ra đường Trường Sa rồi Hoàng Sa, bọn mình cứ trực chỉ phía Bắc để lên đỉnh Sơn Trà - lúc này đã hơn 11h trưa. Con đường dọc bờ biển này dài và đang bữa trưa nên rất vắng, tha hồ vi vu để tranh thủ thời gian đã mất do việc tìm chổ ở.
< Đa kia rồi? Hổng phải, chỉ là một trong số những 'cụ' cây.
< Đường vẫn dài thăm thẳm, quanh co quặn quẹo...
Lên đỉnh Sơn Trà có 2 con đường:
- Một là cứ chạy theo đường Hoàng Sa ven biển qua phường Thọ Quang rồi chạy kè theo chân núi sát biển qua các resort như Bãi Đá Đen, Bãi Bụt, qua Chùa Linh Ứng và tượng Phật bà đứng cao nhất Việt Nam, Bãi Rạng, resort Biển Đông, Sơn Trà resort, bãi Nam. Từ đây có lối đi ra Hải đăng (Đài Hải đăng Tiên Sa), cây đa (dẻ) ngàn tuổi...
< Đây rồi? Cũng chưa đâu, chỉ là một 'cụ' lớn hơn...
- Hai là lên đỉnh phía Tây theo đường Yết Kiêu. Này nhé: từ ngã 4 ở chân cầu Mân Quang đường Lê Đức Thọ, bạn rẽ Yết Kiêu, chạy về hướng Bắc khoảng tầm cây số sẽ thấy ngõ rẽ bên phải.
< Cuối cùng cũng đến cây đa mà người ta cho rằng ngàn tuổi. Cụ thật khổng lồ, tán lá chắc phải phủ rộng hàng trăm mét vuông...
Cả hai con đường lên núi có đoạn khởi đầu là con lộ lớn có đèn đường đàng hoàng. Chính những ngọn đèn đường này, ban đêm sẽ làm nên điều kỳ diệu - phần sau mình sẽ nói rõ.
< Mình đứng cạnh gốc chính, xung quanh là rất nhiều gốc phụ (chắc xưa kia là rễ rũ, dần dần biến thành thân cây).
Nhiều thân phụ nên cây trụ vũng qua biết bao là năm tháng, gió bão không si nhê.
< Trên này nhìn xuống thấy ẻm Win bé tẻo teo, bơ vơ một mình.
À, chưa hẳn bơ vơ vì bên cạnh còn có cái thùng rác, dzị là vui rồi.
Nói chung, vào đường này cứ chạy theo nhánh lớn là bạn sẽ đến đài Radar (ngày xưa người Mỹ gọi là 'Mắt thần Đông dương'), sân bay trực thăng, đỉnh Bàn Cờ, Đài Phát thanh Truyền Hình ĐN, Đài phát sóng DRT... Cuối cùng sẽ ăn luồn ra đến đường bên kia.
Còn tiếp
Điền Gia Dũng - Du lịch, GO!
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - Phần 7 - Phần 8 - Phần 9 - Phần 10 - Phần 11 - Phần 12 - Phần 13...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét