Chuyến phượt cuối năm - Phần 11

Thứ Bảy, 18 tháng 12, 2010

Nghỉ trưa chứ không ngủ do quanh năm suốt tháng ở nhà ngủ đã rồi, đi chơi mà ngủ nhiều nó.... phí phạm mấy ngày du lịch quá nên tôi rủ bà xã ra phía sau khu trọ thăm vách đá đỏ dựng đứng phía sau một phát.

Phần đất của khu quán trọ này khá rộng, giới hạn bằng các cột mốc trắng tận chân núi, thấp thoáng trong đám cây rừng bụi rậm phía xa xa. Cảnh vật nơi đây đẹp và hoang vắng với một khoảng mênh mông cây bụi, nhìn thắng ra hướng đông là biển ì ầm với Hòn Rơm nằm phía trái. Ở thành phố: khu đất này nếu có là sẽ trở thành một khu du lịch tuyệt vời: đúng là đồ hiếm trong một Sàigòn đầy nhà cao ốc!

Sát vách đá có hai luồng sông cát từ trên đỉnh đổ xuống có độ dốc cao trên 30° với màu đỏ cam. Đỉnh mê hoặc người lữ khách, tụi tôi chợt nảy ra ý định trèo lên đó.

< Mục tiêu.
< Định hướng...
< Áp sát...
< Rồi tấn công!

Gió lồng lộng trong nắng gắt chói chang, tụi tôi tiến vào khoảng rừng cây bụi có đầy hạt nho nhỏ bám lên ống quần - từng bước rồi từng bước nặng nhọc trèo đến lưng chừng dốc cát, tôi bất chợt ngoái lại rồi giật mình thấy trời mẹ ôi, cao quá!

Nhấn vội tấm ảnh rồi tôi nhận xét sơ lược: dốc bên phải dựng quá đứng, leo tiếp không an toàn nên tụi này trở xuống - Cái dòng cát này mà đột nhiên ụp xuống thì bảo đảm người ta phải mất cả tuần để tìm ra hai kẻ lãng du đây, he he.

< Chuyển qua phương án 2!

Thở hào hển, mồ hôi ướt lưng - mình thèm thuồng nhìn ngắm vách đá đỏ to chà bá kia rồi quyết định làm... tăng hai, chuyến này trèo theo dốc cát phía trái có vẻ độ dốc ít nhưng dài hơn.

Lần này bà xã tăng tốc... qua mặt rồi dần tiến lên tới đỉnh cho dù trèo đúng nghĩa là bò, bò cả bằng hai chân hai tay - tới nơi cô ấy nằm vật ra cát thở lấy thở để. Còn tôi, khi chỉ còn cách đích 7 mét thì chịu: hai chân mỏi nhừ, tay trái cầm chai nước, tay phải là máy chụp hình lấm lem đầy cát đỏ - vứt chai nước thì lên đó chết... khô, máy ảnh thì chả biết bỏ vào đâu vì quần áo không túi... trong khi hai chân thì không đủ ngoe để bò như cua nên đành ngồi bệt xuống đó thở!

< Tít trên cao...
< Và tận đáy dốc...

< Với đồi cát lưng chừng mé bên trái.

Sau này bà xã kể lại khi tới đỉnh mệt đứt hơi, nhìn xuống thấy ghê quá vì quá cao nên cô ấy nằm vật xuống cát nóng định thần dần lại. Sau một hồi tỉnh táo, thấy tôi "thất trận" nên tìm cách xuống an toàn nhất là kiểu "cầu tuột", các bạn xem có ngầu không:
Cát đầy người, tụi này băng xuống biển tắm một phát. Mùa này sóng lớn, nước biển lạnh - tôi chỉ dám tắm 1/2 còn cô ấy có trình độ tuyệt kỷ nên tắm tất, không si nhê.

Còn tiếp

Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - Phần 7 - Phần 8 - Phần 9 - Phần 10 - Phần 11 - Phần 12 - Phần 13 - Phần 14 - Phần 15 - Phần 16 -

Điền Gia Dũng

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Blog Du Lịch © 2011 | Designed by Mac Phong, Hosted by Am thuc