Không sao….dù gì khi qua khỏi đèo Ngoạn Mục thì một không khí mát mẻ như ở xứ Đà Lạt Lâm Đồng lại chạm lấy da thịt, những cảnh quê với những con người lúc nào cũng mặc áo ấm làm mình càng thích thú khi ấn tượng từ cái thuở lần đầu phượt Đà Lạt ra Nam Ban về với Thác Voi. Cũng trên con đường mà người dân chỉ để đến với con đập thì những ngôi nhà bé nhỏ xung quanh là cái vườn rau cải, vườn cả chua, su hào hiện ra….làm nhớ đến Đà Lạt kinh khủng…..chỉ muốn chạy lên Đà Lạt tránh cái nóng xứ Ninh Thuận….nghĩ tới đây thì nghĩ lại chả trách tại sao ng ta lại ít tới Ninh Thuận hơn là thế. Hihi
CHAPTER 2: TẮM THÁC CÙNG... ĐĨA ĐỂ BIẾT THẾ NÀO LÀ THÂM SƠN CÙNG CỐC….
Nghĩ về cung đường quay lại thị trấn Tân Sơn phải vượt qua con đường đá dăm tung bụi mù đó là chỉ muốn kiếm chỗ nào đánh 1 giấc cho xong…..nhưng vì còn cái Thác Chapor hoang sơ và quyến rũ đang chờ đợi nện fai cố gắng nhịn bữa trưa lết cho bằng đc tới Thác để thưởng thức bữa ăn hoang sơ giữa núi rừng và tung tăng vùng vẫy tắm thác.
Rồi thì cũng tới con đường rẽ vào Quốc Lộ 27B….Nghĩ cũng lạ……QL 27 thì là QL chính thì thí ghê, hố boom, hố nguyen tử đầy rẫy….thế mà nhánh phụ 27B lại đường thẳng tướp nhựa xanh, chạy bon bon một mạch và càng lạ hơn QL chính ko thấy thằng CA nào…mà QL 27B lại lượt đi và về đều thấy công an tỏn tẽn tò te dưới bóng râm
Tới ngã 3 rẽ vào thác, đập vào mắt là những ngôi nhà sàn của người Rắc lây được lợp lá hay gỗ gì á theo một cách lợp rất là riêng mà khi nhìn vào là biết đó chính là những ngôi nhà sàn của ng Rắc lây….và những ngôi nhà này xinh khủng khiếp, nó cứ bé bé, nhỏ nhỏ mà rất gọn gọn như những chiếc bánh ú xếp cạnh nhau hay là những ngôi nhà đồ chơi bé nhỏ….nhìn thấy thích thích….
Và cũng vào mắt là những con người dân tộc Rắc lây….họ đen không thể tả…..vì cái nắng ở Ninh Thuận mà cứ suốt ngày tung tẩy ko che chắn từ nhỏ thì làn da ấy ko đen như thế cũng lạ….Chợt nghĩ tới khái niệm đen giòn mà 1 resort tại Ninh Chự NInh Thuận đã đặt cho cũng thấy rất là hay ĐEN GIÒN.
Quanh co đường rừng trong rừng quốc gia Phước BÌnh để đến 1 con suối, 2 chị em phải nhảy xuống chạy bộ qua lòng suối để đến với con đường mòn khác....
.... và lại tiếp tuc lượn vòng vèo giữa những rẫy cây điều đang ra hoa….Lại chợt nhớ đến 1 thời jan tuổi thơ tại Trị An với những vườn điều như thế này mà sai trái, ngày ngày chạy ra vặt lấy mà ăn đến rát cổ, đến sợ cả trái điều…
Nhưng cũng đã từ dạo ấy tới bi giờ, mười mấy năm rồi, chưa thử lại vị của trái điều….nên chạy xe mà cứ rảo mắt xem có trái nào chin để mà hái lấy ăn.Nhưng ko có….buồn thế cơ chứ!
Rồi thì cũng tới đc ngôi nhà sàn…..chắc tượng trưng cho cái cổng vào Thác, từ đây chỉ còn 1km đi bộ nữa là tới Thác Chapor huyền ảo của người Rắc lây. Ở cái cổng này có 1 nhóm thanh niên đang nướng gì đó, khi thấy hai chị em tui tung tăng chạy xe máy tới họ nhìn một cach lạ lẫm…ý là… một đôi trai gái vô chốn khỉ ho cò gáy này chi vậy ???
Mà đáng lẽ ra là phải để xe ở đó rồi đi bộ vào vì đường mòn rừng rất nhỏ và khó chạy xe máy….Nhưng mà mình chạy tuốt luôn vì nếu rừng ẩm thì sẽ trơn trợt u ám….chạy ko đc….còn đằng này rừng khô sáng tưng bừng đường khô veo, chạy tuốt…..Dốc cao thì nhảy xuống kéo ga…..Dốc xuống thì giậm thắng nhiệt tình luôn.
Và rồi thì cũng tới thác nước, nước trong veo èo vèo. Lựa 1 bãi đá mát mát, 2 chị em bày đồ ăn ra ăn vì…đói lắm rồi
Ăn uống xong, lập tức thay đồ chỉ để nhảy xuống thác tắm thôi, nước trong vắt nè, rồi ngồi tựa lưng vào dòng chảy của thác như là liệu pháp matxa nè Khà khà nhiều điều có thể tha hồ tưởng tượng ra….khà khà khà….
< Nụ cười khi chưa gặp ác mộng!
Nhìn nước trong vắt nhưng cái chỗ cần để đặt lưng matxa thì nó ko có trong, có vẻ như nó rất sâu, mà sâu ở dưới khe đá có gì thì ai mà biết. Thế là lấy cái cây dài dài…chọt chọt xuống đó xem có gì dưới đó ko. Lỡ có con gì độc độc, hay rắn nước hay gai góc gì dưới đó, nhảy xuống là coi như toi…..
Thế là vì giải pháp an toàn đôi lứa nên chỉ ngâm mình dưới những chỗ nông thấy đáy thôi…nhưng cũng phê lắm rồi….làn nước mát lạnh chạm từng thớ da thịt….cảm giác phê lòi hàng…Kakaka.
Nhưng mà sung sướng chưa bao lâu thì nỗi ám ảnh tắm Thác chợt ập tới khi hai chị em đi tìm cảm giác mới lạ treo lên những tầng cao hơn có xoáy nước êm đềm và bớt nguy hiểm hơn. Nhưng cũng chính vì nó êm đềm ơn nên cũng có nhiều thể loại khác cũng đu đeo khu vực đó…
Nhảy xuống và nhìn trong xoáy nước, thấy có rất nhiều vật thể giống như tổ ken bám chặc vào đá mặc cho làn nước hết ngày này qua ngày khác cứ xoáy vào chảy mãi.
Thế rồi vì tò mò và muốn biết nó là gì, có an toàn hay không nên mình cào ra 1 con (rất khó cào nhé) xem trong đó có gì…………..WHAT THE **** ! <con mắt hạt dưa hạt bí các thể loại hạt, miệng chữ O chữ Ớ, các thể loại chữ > trong đó là con ĐĨA! Thế là hai chị em vùng chạy khỏi hốc nước đó…..và kinh khủng hơn là trên chân có vài con be bé đang đu đeo theo ngoằn nghèo lúc lắc trên hạ tầng da thịt của mình.
Hoảng quá thế là hai chị em ngừng ngay sự sung sướng lại, lật đật đi thay đồ sẵn kiểm tra ngoc ngách, hẻm hóc xem có còn lưu lại hậu thế nào không. Vẫn còn có một con trên ngực và cổ…Hơ hơ….Nếu mà ko phát hiện sớm mà cứ mặc xác tắm, nhúng nước ngập đầu thì chuyện gì sẽ xảy ra ??? Nó sẽ chui vào tai, vào chỗ hiểm….í ẹ…nghĩ tới là rung cả mình….làm nhụt chí anh hung khi tắm ở những con Thác sau….huhu….
Rồi 2 chị em lên xe trở về với Phan Rang trên cung đường đau khổ và háo hức ngâm mình trên bãi biển Ninh Chữ như xóa tan nỗi ám ảnh về đĩa lúc tắm suối khi nãy để rồi kết thúc ngày thứ 2 với món cơm gà Hải Nam tuy ngon nhưng mắc quá ! (một miếng gà luộc 20k, miếng gà nướng 40k, ăn bao nhiêu miếng tính bấy nhiêu tiền).
Còn tiếp
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần cuối
Du lịch, GO! - Theo Pjmaste - forum Phuot.com
0 nhận xét:
Đăng nhận xét