Ngày cuối tuần, ca sĩ Phạm Anh Khoa mời bạn bè thu xếp công việc về quê anh nghỉ hè.
< Thuyền vừa cập bãi Hõm.
Bằng nhiều phương tiện khác nhau, mọi người tề tựu ở một điểm hẹn để cùng ra “hoang đảo” làm Robinson.
Thật ra nơi đến - bãi Hõm - là một thung lũng rộng 5ha chen giữa hai ngọn núi đá cao 50m-100m nhìn ra biển nhưng do chưa có đường vào, muốn đến phải ngồi xe từ thị xã Ba Ngòi (Cam Ranh, Khánh Hòa) theo quốc lộ 1A đi Bình Tiên (Ninh Thuận) rồi rẽ trái theo hướng Bình Lập (Cam Lập, Cam Ranh), sau đó phải đi bộ chừng 15 phút, rồi thêm 20 phút ngồi thuyền mới ra “đảo”. Cũng có thể ngồi thuyền đi từ cảng Ba Ngòi nhưng mất nhiều thời gian hơn.
.
< Hoàng Bách và Phạm Anh Khoa làm ngư ông trên chiếc thuyền câu.
Đến nơi, mọi người chuyển lều bạt, xoong nồi, lương thực… vào khu vực hạ trại sát bờ biển. Trong lúc phụ nữ lo giăng võng và đánh vật với những cái lều mới mua chưa dùng lần nào, cánh đàn ông tìm củi khô, ra ghềnh đá câu mực, ai “có nghề” thì lặn biển bắn cá...
< Thanh Thảo với những con cá vừa được anh Bảy săn.
Chẳng mấy chốc, anh Bảy - một cư dân bản địa là người thân của “chúa đảo” Ngô Minh Thịnh - săn được con cá đuối cát chừng 5kg, một con cá hồng bạc, một con cá bò giấy và một con cá chình. Bên góc núi đá, nhóm bạn của Anh Khoa câu được mấy con mực, vớt được một xô đầy nhum (cầu gai hay nhím biển) và ốc hương.
Thực phẩm cho buổi chiều đã đầy đủ, mọi người xuống tắm hoặc chơi đá bóng trên bãi cát trắng mịn được coi là nơi đẹp nhất trên “đảo”. Biển ở đây lặng do phía đông có đảo Bình Ba án ngữ, nước xanh trong vắt có thể nhìn được cá bơi dưới đáy.
< Hai “nàng tiên cá” Thùy Trang và Thanh Thảo tha hồ bơi lặn ngắm các loài thủy tộc.
Nghe mọi người xuýt xoa vẻ đẹp kỳ ảo của “thủy cung”, hai bà mẹ trẻ Thùy Trang và Thanh Thảo vội vàng gửi con, đeo kính bơi, lặn xuống độ sâu chỉ khoảng 2m để được ngắm thỏa thích các loại hải quỳ, san hô, hải sâm, sao biển… đầy màu sắc. Sau đó tất cả cùng lên tàu thám hiểm rừng san hô ở bãi Rạng, mặt sau bãi Hõm. Bạn Debu, người Nepal, cho biết: “Đây là bờ biển đẹp và hoang sơ nhất mà tôi được biết”.
< Phạm Phố “xử” ngay con nhum vừa tóm được.
Tối đến, sau bữa ăn dã chiến mọi người lại được nhóm hậu cần mời thưởng thức thêm các món sống: cá, mực, nhum tươi rói chấm mù tạt muối chanh, nhấp thêm ly rượu cay nồng. Và trong hơi men lâng lâng, bên ánh lửa bập bùng, các ca sĩ thứ thiệt cũng như ca sĩ nghiệp dư cùng say sưa ca hát. Tiếng đàn, tiếng hát hòa với tiếng sóng vỗ nhịp vào bờ.
Đến giờ nghỉ, kẻ thì vào lều ru con ngủ, người nằm võng hoặc ngả lưng lên những tấm trải, một số bạn trẻ noi theo “chúa đảo” vùi mình xuống cát để vừa tránh gió lạnh từ biển, vừa có thể cảm nhận được tiếng sóng vỗ ru mình vào giấc ngủ. Giữa trời biển bao la, đầu óc tạm thời gạt bỏ hết những lo toan ngày thường, chúng tôi ngỡ mình đều trở thành Robinson sống hoang dã ở nơi đảo xa, nhưng với 20 người bạn chứ không chỉ với một chàng “Thứ Sáu” (*)!
(*): Nhân vật được Robinson Crusoe giải cứu khỏi bộ lạc ăn thịt người trong tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Anh Daniel Defoe (1660-1731)
Du lịch, GO! -Theo TuoitreCuoituan
0 nhận xét:
Đăng nhận xét