(Tiếp theo và hết) - Về đến Khách sạn thì hết mưa, nắng lại bừng lên. Bọn mình vào phòng rửa lại mặt mũi. Vì chỉ còn ngày cuối mà còn vài điểm ở thị xã mình chưa đi hết nên bọn mình lại ra xe. Bà chủ khách sạn tiếp thị với mình món ăn mà bà cho là khá ngon, động lòng phàm ăn, bọn mình đặt món luôn hẹn lát nữa về ăn.
Chạy ra đầu cầu Tô Châu là Núi Pháo Đài, gọi là núi chứ cỡ ngọn đồi thôi. Con dốc khá cao nhưng ngắn đưa mình lên đỉnh núi, trên đó có một nhà nghỉ vắng vẻ, không biết có khách không? Tên Pháo đài chắc ngày xưa noi này là pháo đài bảo vệ cửa ngõ Hà Tiên, đây là vị trí quân sự rất tốt nằm ngay cửa biển, dể dàng quan sát.
< Bến đò Cừ Đứt, nơi ngày xưa là cầu phao.
Nhìn ra xa xa biển mênh mông, dưới chân núi là khu lấn biển để xây dựng Khu đô thị mới. Con người rất nhiều tham vọng chinh phục thiên nhiên, sau này không biết thiên nhiên có dạy lại cho con người bài học khiêm tốn không!
Ngắm biển chán, bọn mình trở xuống và qua cầu Tô Châu về phía tượng Mạc Cửu. Đến công viên tượng đài, mình cập theo bên hông công viên. Đây là QL 80 cũ, ngày trước chưa có cầu thì đây là đường vô thị xã băng qua cây cầu phao.
< Cảng tàu tại Hà Tiên.
Mình muốn tìm lại nơi đặt cầu phao cũ, xe khách lúc đó dừng lại ở đầu cầu để hành khách đi bộ qua cầu rồi xe mới chạy qua. Thằng con mình lúc đó rất thích đi bộ trên cầu, cầu lắc lư theo nhịp sóng va cảm giác ở trên mặt sóng biển thật là khó quên.
< Công viên ở ven sông. Ngày xưa nơi đây là chợ.
Chạy hoài vẫn không tìm được cảnh xưa mà chỉ thấy chợ Tô Châu vắng vẻ. Thôi đành quay về Thị xã. Đến Công viên bờ sông trên đường Trần Hầu mình thấy có bến đò có cái tên khá ngộ: Bến đò Cự Đứt.
< Mực chiên giòn và cua rang me tại khách sạn Tú Anh có giá là 300k.
Hỏi thăm một bác xe ôm đứng tuổi thì biết được đây chính là cầu phao cũ. Hiện giờ vẫn còn cổng bằng đá, nơi ngày trước bán vé qua cầu, mình còn nhớ là 200 đồng một lần qua. Ngoài ra Công viên này chính là chợ Hà Tiên ngày trước, ngồi hóng gió trên Công viên nhìn về đầm nước mặn Đông Hồ có chút gì bùi ngùi nhớ đến cảnh xưa.
Rời Công viên tiếp tục theo đường Đông Hồ, cuối đường qua một cây cầu nhỏ là bến tàu cá, hàng dài tàu nằm dọc theo bến. Thỉnh thoảng có vài chiếc quay mũi chạy ra cửa biển, bắt đầu cho chuyến đánh bắt ngoài khơi.
< Tô bánh canh ghẹ trước khách sạn trước khi ra về.
Chiều rồi, bọn mình về khách sạn. Đúng như bà chủ KS giới thiệu: một dĩa mực chiên giòn, một dĩa cua rang me ngon tuyệt. Bữa ăn hải sản khá ngon và giá của nó là 300 ngàn.
< Siêu trăng qua ống kính.
Mình trở lên phòng sửa soạn đồ đạc. Buổi tối ở Hà Tiên hàng quán khá nhộn nhịp nhưng mình không có đi dạo buổi tối vì đơn giản mình có tật là ngũ khá sớm.
< Hòn Phụ Tử vẫn còn nguyên? Không, chỉ là hòn non bộ.
Sáng ngày thứ tư, mình xách ba lô xuống quầy trả phòng và dùng diểm tâm tại đây luôn, bánh canh ghẹ. Từ giã bà chủ KS tận tình vui vẻ. Bọn mình chạy ra bến xe nhận vé và không quên lấy biên nhận gởi xe máy 250 ngàn.
< Từ trên cao, nhìn xuống cửa biển và khu lấn biển.
Sau khi xếp xe máy lên, nhân viên nhà xe hỏi tiền mình đưa biên nhận đã trả tiền. Thế là xong, khỏi bị mất thêm 50 ngàn như lượt đi. Xe chạy khá chậm vì phải rước nhiều khách làm lỡ giờ ra sân bay của 3 vị khách trên xe, thật khổ.
< Nhà nghỉ Pháo Đài nằm ở khu vực thật yên tĩnh, vắng vẻ.
Về đến Saigon là hơn 6 giờ chiều, kết thúc một chuyến đi không dự định nhưng rất vui và suôn sẻ.
< Chợ chiều Tô Châu, phía sau là núi cùng tên: Tiểu và Đại.
Lời kết của mình là chuyến đi cưỡi ngựa sắt xem hoa nhưng cũng hi vọng đem đến cho các bạn môt cái nhìn về Hà Tiên.
Mong các bạn trẻ thường xuyên đi đây đó trên quê hương mình để qua đó thấy quê hương của mình đẹp như thế nào. Xin cám ơn các bạn bỏ chút thì giờ theo dõi bài viết của mình.
Hết
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5
Phương Nguyên.
Du lịch, GO! trân trọng cảm ơn tác giả đã chia sẻ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét