Biển Hồ đẹp, càng làm Pleiku thêm tuyệt vời trong mùa hoa dã quỳ nở rộ này. Đến với Biển Hồ mênh mông mà dịu êm giữa chập chùng núi rừng mới hiểu vì sao trái tim nhạc sĩ Nguyễn Cường muốn vỡ tan vì nét duyên dáng của “viên ngọc bích” núi rừng Tây nguyên.
< Biển Hồ nhìn từ trên cao như một tấm gương phẳng lặng.
Con đường với hai hàng thông ba lá cổ thụ dẫn vào Biển Hồ (còn gọi là hồ Tơ Nưng) như thơ mộng hơn vào tiết cuối thu. Trời se lạnh. Mặt hồ xanh trong màu ngọc bích, phẳng như một tấm gương không tì vết. Điểm xuyết trong màu xanh bạt ngàn của rừng thông ven hồ là những thảm hoa dã quỳ khoe sắc vàng rực rỡ, in bóng lung linh xuống mặt nước.
< Một góc Biển Hồ nên thơ vào buổi sớm.
Trong khung cảnh lung linh ấy còn gì tuyệt hơn trên chiếc thuyền độc mộc đi một vòng quanh hồ, đưa máy lên chộp ngay những khoảnh khắc thiên nhiên không dễ bắt gặp lần thứ hai giữa biển nước bao quanh là trùng trùng núi cao.
Đêm xuống bên ánh lửa bập bùng, vừa nếm ngụm rượu cần ở làng Brel, nghe già làng kể những truyền thuyết huyền bí về Biển Hồ, đối với người trai đất Bắc như tôi điều gì còn có thể tuyệt hơn. Có nhiều phiên bản được truyền miệng về Biển Hồ, nhưng câu chuyện của già làng Brel nghe buồn man mác.
< Thảm hoa dã quỳ mọc ven Biển Hồ.
Đó là câu chuyện Biển Hồ từng là buôn làng sầm uất với những dòng suối trong veo. Ngày ngày tiếng chiêng, tiếng trống rộn rã khắp núi rừng. Rồi một năm nọ, trâu bò cả làng đều chết. Dân làng cho là Giàng (Trời) ghét bỏ nên cùng tộc trưởng vào rừng săn bắt nai đem về làm lễ cúng.
Lễ xong, mọi người đang vui say bỗng mặt đất rung chuyển mạnh làm sụp đổ cả làng xuống vực sâu, nước tràn mênh mông, không một ai sống sót. Riêng có vợ chồng Mạc Mây đi thăm bà con ở xa nên tránh được tai nạn thảm khốc. Họ xem hồ Tơ Nưng là chứng tích của một sự kiện bi thảm khó quên được.
< Một góc Biển Hồ.
Bỏ qua câu chuyện bi thảm kia để đến với những đồi chè trải dài tít tắp không kém gì cao nguyên Mộc Châu hay những vườn cà phê trĩu quả mới cảm nhận được sự trù phú của vùng đất đỏ bazan này. Ở đây có hàng thông cổ thụ lãng mạn mà nhạc sĩ Nguyễn Cường đã mô tả hàng thông xanh trong đôi mắt em trong bài hát nổi tiếng Đôi mắt Pleiku. Con đường thông sâu hun hút với những thân cây xù xì dẫn lối vào những đồi chè xanh mướt thật sự là không gian lý tưởng cho những chuyến du ngoạn ngắn ngày.
< Con đường thông ba lá dẫn vào danh thắng Biển Hồ.
Về đây mới biết không chỉ Buôn Ma Thuột mới có cà phê ngon. Cà phê ở đây cũng là đặc sản. Mùa này về Gia Lai đang là những ngày cuối thu hoạch cà phê, du khách có thể xin phép chủ vườn tham quan, trải nghiệm một ngày lao động với những người hái thuê cà phê tứ xứ. Sau đó chắc chắn bạn sẽ được nhâm nhi ly cà phê đậm đặc nguyên chất, có vị đắng xen lẫn vị chua thanh quyến rũ ở cuống họng...
Rời Biển Hồ, rời Pleiku mà câu hát của Nguyễn Cường vẫn bên tai: “Em đẹp thế Pleiku ơi...”, và một câu hỏi nữa cũng cứ lởn vởn: “Sao có quá ít du khách về đây thế?”.
< Trải nghiệm hái cà phê chín ở Biển Hồ.
Biển Hồ, hay hồ Tơ Nưng (còn gọi là hồ Ia Nueng) là hồ nước ngọt vốn là miệng núi lửa đã ngưng hoạt động. Từ Pleiku theo quốc lộ 14 đi về Kon Tum, khi đến km7 thì rẽ về tay phải. Hồ sâu 30m, rộng khoảng 230ha có rừng thông bao quanh. Khi du ngoạn tới Biển Hồ, bạn cần mang áo ấm mặc vào buổi sáng và buổi chiều muộn để tránh rét.
Biển Hồ không chỉ là nơi cung cấp nước ngọt cho thành phố Pleiku mà còn là vựa cá lớn với đủ loại cá nước ngọt như cá chép, trắm, đá, trôi... Du khách đến đây cũng nên nếm thử một loại tép nhỏ xíu nhưng thịt rất thơm và ngọt đặc biệt ở đây.
Du lịch, GO! - Theo Tiến Thành (TTCN)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét