Ở đây chưa ai được ăn mực khô nướng bao giờ cả, họ cũng không biết là con gì, cá ở đây chủ yếu là cá khô mang từ dưới xuôi lên.
Bác Chính và vợ có vẻ khoái món mực nướng, cô con dâu thì ăn thử một miếng rồi không ăn nữa, chắc là không hợp khẩu vị. Phụ nữ Mông ở bản này khác hẳn với những nơi mà tôi đã từng đến.
Họ có vẻ bạo dạn và khôn khéo hơn ở nơi khác. Đa số nói được tiếng Kinh, không nhiều nhưng có thể giao tiếp được không như phụ nữ Mông ở Đồng Văn, Làng Nhì, Pa Cư Sáng hoàn toàn không biết tiếng Kinh và sống rất khép kín. Cô con dâu bác Chính khá xinh và vui tính. Cô ta cứ ngồi ngắm tên Hoangnguyen mà cười khúc khích, hoangnguyen thì chạy lăng xăng trong nhà, một lúc lại đập đầu đánh cốp vào gác bếp khiến cô ta lăn ra cười ngả nghiêng.
Ngồi một lúc thì có thêm mấy người nữa lục tục về, đó là anh rể, con trai và cháu anh Chính đi nương về. Ngồi bên bếp lửa một lúc thì cơm đã xong, có món cải xào, sắn xào và món ruốc bông của tên Hoangnguyen mang theo.
< Mọi người quây quần quanh mâm cơm.
Món rau cải ở đây ăn khá ngon, vừa ngọt, vừa ngăm ngăm đắng. Món sắn xào thì ngon tuyệt, sắn dẻo cắt khúc, cho vào đun với một ít nước cho tới khi cạn, sau đó cho mỡ vào xào cùng gia vị, ăn rất dẻo, ngọt và thơm, tôi và hoangnguyen khoái quá mỗi tên làm 4 - 5 miếng căng cả bụng. Ở đây cũng chưa ai được ăn ruốc bông, họ hỏi tôi cái này làm bằng cái gì, ăn gật gù có vẻ thích.
Vừa ăn vừa ngắm mây bay vào nhà qua khung cửa rất là thích, cảm giác chỉ có ở những vùng núi cao như thế này.
Ăn cơm xong, mọi người lại ra ngồi quanh bếp lửa uống trà, một loại trà do người Mông ở đây tự trồng. Trà khô trước khi uống được hơ cạnh bếp lửa rồi bỏ vào ấm nước sôi, đợi ngấm rồi rót ra bát uống.
Uống nước xong xuôi đã là 1h chiều, chúng tôi xin phép mọi người lên đường để lên đỉnh núi Tây Côn Lĩnh này. Chúng tôi để hết lại những đồ không cần thiết ở nhà, chỉ mang đi nước uống, một ít lương khô cho nhẹ để sẵn sàng trekking lên đỉnh núi.
< Con đường đát gập ghềnh ra khỏi bản Pá. Mây giăng đầy trên những ngọn sa mộc và ruộng bậc thang.
< Khung cảnh nhìn khá là kỳ ảo.
< Một khúc cua tay áo rất nguy hiểm, cực trơn.
Đường ngày càng nhỏ lại và cheo leo hơn - Tên hoangnguyen lần đầu vào những cung offroad thế này nên tôi cũng hơi lo lắng, cứ liên tục phải trông chừng hắn.
< Phía trước là một cái dốc khá cao.
Đến đây tôi mới nhìn thấy có tý rừng. Đường đi đến đâu, rừng đổ đến đó.
Đường mới mở xuyên qua rừng.
< Chạy mải miết, chúng tôi đã lên đến độ cao 1861m rồi 1898m...
Vượt dốc cao, đến đây thì hết đường. Người ta đang phá núi mở đường tiếp, giờ thì chỉ có thể đi bộ. Con đường này sẽ được làm thông tới Hồ Thầu. Xã Hồ Thầu chính là nơi đầu nguồn của sông chảy, nơi ráp gianh của 2 ngọn núi Tây Côn Lĩnh và Chiu Liều Thi hay còn được gọi là Kiều Liên Ti, Chiêu Lầu Thí...
Chỉ vài bước chân nữa là chúng tôi đi sang địa phận của Hồ Thầu.
Trên này có 2 cậu công nhân đang trông coi lán trại thi công, ở giữa vùng gió núi gào thét suốt ngày, muốn kiếm tý nước cũng phải đi rất xa chắc là rất vất vả.
< Leo qua đống đá gồ ghề vừa được khoan phá nổ mìn, 2 anh em chúng tôi bắt đầu leo bộ lên đỉnh Tây Côn Lĩnh.
< Con đường đang làm cheo leo bên bờ vực.
Còn tiếp
Battramdao (Phuot.com)
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - Phần 7 - Phần 8 - Phần cuối
0 nhận xét:
Đăng nhận xét